DỊCH COVID-19 CHO THẤY CẦN CẬP NHẬT SẢN PHẨM BẢO HIỂM
Nguồn: asiainsurancereview.com
Các công ty bảo hiểm phi nhân thọ cần phát triển thêm các sản phẩm phù hợp hơn với tình hình kinh tế cùng những nguy cơ mới. Trước nay hỏa hoạn được xem là rủi ro lớn nhất đối với tài sản, thì hiện tại dịch bệnh COVID-19 đã chỉ ra rằng các rủi ro phi vật lý cũng là một mối đe dọa trực tiếp.
Trong một báo cáo gần đây có tựa đề “Hiện trạng Bảo hiểm tài sản và tai nạn năm 2020”, Brad Mendelson – đối tác cao cấp của công ty tư vấn doanh nghiệp hàng đầu McKinsey nhận định, “Từ trước đến nay, bảo hiểm xe cơ giới, bảo hiểm hỏa hoạn và bảo hiểm tai nạn lao động là những sản phẩm chủ lực trong phân khúc Bảo hiểm tài sản và tai nạn, nhưng điều đó đã thay đổi. Tai nạn hỏa hoạn cũng như tai nạn lao động đang giảm dần ở hầu hết các nước. Đồng thời, các tài sản kinh tế đang chuyển từ tài sản vật chất sang tài sản trí tuệ, ngành bảo hiểm cần đáp ứng tốt hơn cho các vấn đề như an ninh mạng, chuỗi cung ứng và bảo hiểm dịch bệnh.”
McKinsey cho rằng, mặc dù hiện nay phân khúc bảo hiểm phi nhân thọ không phải chịu tác động tài chính nặng nề, nhưng đã bắt đầu mất đi sự thích ứng ở thị trường các nước đã phát triển chủ chốt. Phí bảo hiểm phi nhân thọ toàn cầu – một phần trong cơ cấu GDP vẫn dậm chân ở mức 2.1% từ năm 2008 đến năm 2018, với sự tăng trưởng nhanh ở các thị trường mới nổi bù đắp cho sự đình trệ ở các thị trường đã phát triển. “Nền kinh tế toàn cầu đã trải qua sự tăng trưởng và phát triển vượt bậc trong thập kỷ qua, tầm quan trọng của tài sản vô hình ngày càng được nâng cao trong việc định giá công ty và những rủi ro mới nổi, chẳng hạn như quản lý dữ liệu và an ninh mạng. Sản phẩm bảo hiểm cho những rủi ro này vẫn còn rất hạn chế, và việc thiếu thích ứng đã tạo ra những lỗ hổng đáng kể trong lĩnh vực bảo hiểm tài sản và trách nhiệm pháp lý.”
Công bằng mà nói, ngành bảo hiểm phi nhân thọ cũng đã đưa ra một số sản phẩm chuyên biệt như bảo hiểm an ninh mạng dù độ tiếp nhận còn thấp ở nhiều thị trường. Theo ông Mendelson, để thu hẹp khoảng cách giữa cung và cầu, các sản phẩm bảo hiểm mới cần mang lại nhiều lợi ích hơn là chỉ chi trả tiền bồi thường. “Các sản phẩm nên cung cấp những tiện ích như phòng ngừa rủi ro hay phục hồi sau rủi ro, thay vì chỉ thanh toán yêu cầu bồi thường. Bên cạnh việc nắm bắt và phân tích thông tin tốt, các công ty bảo hiểm cũng cần áp dụng phương thức tiếp cận sáng tạo hơn cho các loại rủi ro mới, như mô hình đối tác công tư[1] (PPP), cho đến khi các rủi ro này được cộng đồng nhận biết rõ hơn.” Trên thực tế, cuộc khủng hoảng do dịch COVID-19 đã nhấn mạnh tiềm năng của các mô hình PPP, bởi vì các công ty bảo hiểm không thể một mình giải quyết tất cả nguy cơ từ dịch bệnh. “Các công ty bảo hiểm và Chính phủ có thể hợp tác nhiều hơn trong việc đánh giá rủi ro dịch bệnh, trao đổi thông tin về rủi ro cũng bảo vệ tài chính.”
Báo cáo cũng ghi nhận tiềm năng ngành bảo hiểm sẽ tăng trưởng gấp đôi ở thị trường châu Á trong những năm tới, từ con số 1.2% hiện tại. Cải tiến sản phẩm sẽ có vai trò nhất định để nâng cao lợi nhuận trong khu vực này, với lợi nhuận có chiều hướng tăng trưởng trung bình 3.2% trong năm năm.
Ngoài ra, báo cáo còn liệt kê năm lĩnh vực có tiềm năng đổi mới ngành bảo hiểm phi nhân tạo mà các công ty nên nắm bắt, bao gồm rủi ro thiên tai thảm họa tự nhiên, dữ liệu và phân tích, chuyển đổi phân phối hệ sinh thái, cắt giảm chi phí và tuyển dụng kỹ thuật số. “Lộ trình đổi mới của mỗi công ty bảo hiểm sẽ khác nhau tùy thuộc vào quy mô, phạm vi địa lý, sự năng động của thị trường, khẩu vị rủi ro[2] của đội ngũ điều hành, hội đồng quản trị và các cổ đông. Đổi mới có thể giúp công ty tăng trưởng và tăng lợi nhuận, cung cấp dịch vụ tốt hơn cho khách hàng lớn hơn, nâng cao giá trị thương hiệu và thu hút được nhiều nhân tài.”
——————————————————————-
[1] Mô hình đối tác công tư (public–private partnership – PPP): là hình thức hợp tác giữa hai hoặc nhiều lĩnh vực công cộng và tư nhân, chẳng hạn như cơ quan nhà nước có thẩm quyền và nhà đầu tư, doanh nghiệp dự án để thực hiện, quản lý, vận hành dự án kết cấu hạ tầng, cung cấp dịch vụ công.
[2] Khẩu vị rủi ro (risk appetite): là các loại hình rủi ro và mức rủi ro mà công ty hoặc khách hàng ủy thác sẵn sàng chấp nhận để đạt được mục tiêu đầu tư. Khẩu vị rủi ro được thể hiện cả định tính và định lượng, bao gồm cả khẩu vị rủi ro cấu thành và rủi ro tổng hợp.